SaiGonNhoWeekly
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Chiến tranh vẫn lởn vởn khắp nơi

Go down

Chiến tranh vẫn lởn vởn khắp nơi  Empty Chiến tranh vẫn lởn vởn khắp nơi

Post by Admin Tue Feb 14, 2017 6:39 pm

Chiến tranh vẫn lởn vởn khắp nơi  Marine10
U.S. Marines from Lima Company 3rd Battalion, 6th Marines aim their weapons during a shootout with Taliban fighters in Karez-e-Sayyidi, in the outskirts of Marjah district, Helmand province, May 15, 2010. REUTERS/Asmaa Waguih (AFGHANISTAN - Tags: MILITARY CONFLICT)

Xem ra hòa bình thật khó mà có được với nhân loại. Lịch sử lòai người từ khi có mặt luôn phải đối diện với chiến tranh mà hai cuộc chiến thế giới lần I và lần II đã làm chết hàng triệu người. Thế mà các nhà lãnh đạo vẫn không “tởn,” có lẽ họ nghĩ chết ai thì chết, có đến ta đâu. Như chiến tranh ở Việt Nam trước đây, miền Bắc xua quân vào miền Nam quyết “giải phóng” miền Nam khỏi tay “đế quốc Mỹ” cũng đã nướng sơ sơ vài triệu người miền Bắc mà có người tính đến hai thế hệ thanh niên. Trong khi đó thì các nhà lãnh đạo trong Trung Ương Đảng, trong Bộ Chính Trị thì cứ bình chân như vại. Khi chiếm được miền Nam rồi, thì người dân miền Bắc mới tỉnh ngộ mà té ngửa người, tiếc cho những “hạt muối cắn đôi để chia lửa” với miền Nam. Chính những người đã dại dột nghe theo lời đường mật bánh vẽ “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước,” là những người lên tiếng trước nhất rồi như vết dầu loang vào các đảng viên không được sơ múi gì trong cái thành quả “miền Nam nhận họ, miền Bắc nhận hàng.”

Ngày tháng qua mau, thoát chốc đã 40 năm trời, người Việt cả hai miền Nam Bắc đều được nếm đủ mùi tân khổ, đói rách trong suốt 10 năm sau ngày được gọi là “giải phóng”. Rồi thấy nước sắp làm vỡ bờ, “Đảng ta” cũng chợt tỉnh ngộ, nếu không cải tổ mà cứ đi theo cái “ưu việt” của Xã Nghĩa nên mới chịu mở hé bức màn tre bằng một màn tuồng “kinh tế thị trường theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa.” Dù mới chỉ mở hé, người dân cũng hưởng được tí chút cái thị trường định hướng ấy và cũng tạm dằn lại sự nổi loạn. Cái sự dằn lại ấy đã thúc đẩy sự phát sinh “tư bản Đỏ” khiến đất nước ngày nay thật điêu đứng vì tự do, vì nhân quyền, vì tụt hậu.

Trung Đông rối rắm

Các nước ở Trung Đông không biết có rút được gì từ bài học Việt Nam không mà cứ ngấp nghé lao vào cuộc chiến tranh, tranh giành với Nga, với Mỹ với Tầu khiến cho tình hình nội chiến tại Syria khó còn có cơ hội ổn định. Có mặt tại Syria bây giờ có khá nhiều các nước hiện diện tham chiến. Kẻ thù chính là lực lượng của Nhà Nước Hồi giáo tự xưng (IS). Hò nhau vào tận diệt cái nhà nước chuyên khủng bố tàn bạo, giết người còn hơn quỉ dữ này, thoạt tiên là ông bạn Mỹ kéo theo một số các nước thân cận ở Trung Đông như Thổ Nhĩ Kỳ, như Saudi Arabia, như Quatar và đồng minh Âu Châu (NATO). Sau một năm rủ nhau đi oanh kích  bọn khủng bố IS mà không làm cho bọn IS chùn chân, trái lại chúng còn mở rộng sự chiếm đóng có lúc tới hơn 1/3 Bắc Iraq và gần nửa Syria.

Nóng mặt vì cái sự trì trệ này, ông Putin của Nga đã nhẩy vào Syria sau khi thành công nuốt chửng được bán đảo Cremea của Ukraine, gây bất ổn ở Đông Ucraina và cứu được thằng em Syria thoát cảnh ăn bom đạn Mỹ vì cứ tấp tửng mang 5 kho vũ khí hóa học ra tiêu diệt bọn chống đối nổi dậy theo làn gió cách mạng Hoa Lài thổi từ Tunisia qua Ai cập tới Lybia, được Mỹ vỗ tay reo hò ủng hộ.

Sự xông vào của ông Putin với hàng loạt các cuộc oanh kích liên tục khiến các phần đất IS đã chiếm được tại Bắc Iraq và Đông bắc Syria dần dần được thu hẹp lại bây giờ chỉ còn một vài làng đang cố thủ ở Aleppo. Nhưng sự xông vào Syria của ông Putin đã làm cho Tổng Thống nước mà cộng sản gọi là sen đầm quốc tế khá bẽ mặt. Tin tức, kể cả các cơ quan truyền thông Hoa Kỳ phát ra đưa sự so sánh kết quả diệt IS của Nga và Liên Hiệp chống IS của các nước Trung Đông do Mỹ dẫn đầu là “một tháng oanh kích của ông Putin đạt được hiệu quả hơn phe Mỹ làm trong hơn một năm và lại tốn chỉ bằng 1/3”. Điều này làm Tổng Thống Obama nóng mặt mới thuận cho Ngũ Giác Đài đưa một vài đơn vị chiến đấu tới Iraq và sẽ tới Syria.

Điều đáng ghi nhận trong cuộc tranh chấp diệt thù chung này, Nga đã lại chơi trò chiến tranh mà khối phương Tây (Âu châu) gọi là thứ chiến tranh không “truyền thống” nghĩa là cứ im ỉm hành động chẳng cần phối hợp với ai như trước đó Mỹ đã kêu gọi thống nhất hoạt động. Chính vì sự im ỉm hành động này mà ông Putin đã vực dậy được uy lực cho ông Assad, Tổng Thống Syria, người mà Mỹ muốn lật đổ vì tội độc tài.Ông Putin giúp Assad bằng cách khi truy diệt IS cũng truy diệt luôn cả các lực lượng nổi dậy chống đối ông Assad mà ông Putin cũng cho là khủng bố. Điều này đã giúp cho những lực lượng của ông Assad phục hồi lại được sau hơn một năm bị phe nổi dậy quần cho tơi bời phải bỏ mất nhiều phần đất.

Cái rối rắm là ở chỗ này. Trong số phe nổi dậy chống ông Assad có lực lượng của người Kurd. Người Kurd là một dân tộc bị chiếm mất đất đai khi người Anh sau đệ II thế chiến đã phân chia lãnh thổ cho các nước Trung Đông, nay họ đang muốn tạo lập lại quốc gia của họ. Họ chống IS, thân cả với Nga và Mỹ để nhận được sự tiếp tế vũ khí chống IS. Hơn 30 ngàn chiến binh người Kurd hiện đã chiếm được một giải đất như một hành lang giữa biên giới Syria và Thổ Nhĩ Kỳ.

Với Thổ thì lực lượng này là một điều nguy hiểm vì khi họ tạo được một thế mạnh, họ sẽ đòi thành lập một quốc gia trên những phần đất của Iraq, Syria và nhất là Thổ nên khi họ chiến đấu chống IS được Mỹ và Nga yểm trợ, tiếp tế vũ khí cho, thì Thổ phải phá. Do đó mới có vụ Thổ bắn hạ máy bay SU-24 của Nga khi Nga yểm trợ cho quân Thổ truy kích IS ở vùng hành lang này. Nga nổi giận và không còn coi Thổ là bạn nữa, chỉ là thù đấy thôi. Sau khi trừng phạt kinh tế Thổ thì Nga đang rình cơ hội để trả món thù vuốt râu cọp này. Nhưng Thổ đang ở vào thế bị Mỹ lơ là  vì tiếp tay cho Nga khi Nga bị Mỹ và phương Tây trừng phạt cấm vận sau vụ Creamea và dấy loạn ở miền Đông Ukraina. Nay Thổ lại bị Nga coi như kẻ thù, Thổ đành liều để gỡ thế bí, là pháo kích liên tục vào Syria, rập rình đưa quân vào tham chiến ở Syria để ngăn chặn sự lớn mạnh của người Kurd. Ý định này được ngay ông bạn Saudi Arabia hỗ trợ. Các nhà lãnh đạo của Saudi Arbia đã tuyên bố khi Thổ đưa quân vào Syria thì Saudi Arabia cũng cất quân theo và ai cũng hiểu sau Saudi Arabia là các Vương Quốc Ả Rập và Quatar.

Kết quả là ngày hôm nay, tình hình ở Syria đang có sự đối mặt của hai phe, một là Nga với bè cánh Iran, Iraq, Hezbolla và hai là Mỹ, Thổ, Saudi Arabia, Quatar và các nước phương Tây trong khối NATO. Chỉ chờ một giọt nước Thổ đưa quân vào Syria là chiến tranh thế giới sẽ nổ ra trên phần đất Syria và có nhiều phần chắc là nó sẽ không chỉ gói gọn trên phần đất này.

Ông Putin đang la hoảng “chiến tranh lạnh thế giới” đang hình thành tại Syria. Sự la hoảng ấy không phải ông Putin vì sợ mà ông đang “vừa ăn cướp vừa la làng” như dân tộc Việt Nam từng nói. Nếu ông không quyết bảo vệ cho đàn em độc tài cứ để cho phe nhóm nổi dậy hạ bệ ông Assad như Mỹ chủ trương thì đâu có chuyện hai phe đang tạo ra chiến tranh thế giới thu nhỏ tại Syria như báo chí thế giới nhận định.

Đông Á bấp bênh

Nhưng Syria cũng không phải là nơi duy nhất có thể đưa đến chiến tranh thế giới. Ở Á Châu, con ngựa non háu đá Kim Jong Un sau khi “em chả” với những ve vãn của Mỹ và phương Tây muốn hòa đàm về chuyện nguyên tử, hỏa tiễn thì tuần vừa qua đã cho phóng một hỏa tiễn tầm xa đưa hai vật thể vào không gian nói là vì mục đích khoa học. Nhưng chả có ai trên thế giới tin vào lời tuyên bố ấy mà càng thêm nghi ngờ chuyện phóng vệ tinh này, chỉ là để thử nghiệm hỏa tiễn tầm xa của mình. Nếu hỏa tiễn đã lên tới được không gian ngoài trái đất, thì hỏa tiễn ấy cũng dư sức đến Hoa Kỳ, điều mà các người lãnh đạo cha truyền con nối ở Bắc Hàn mơ tưởng ôm ấp lâu nay.

Thế là Nam Hàn và Mỹ gia tăng các cuộc tập trận chung, tiến hành việc lắp đặt hệ thống phòng thủ THAAD, một hệ thống phòng thủ tối tân hữu hiệu mà Hoa Kỳ đã đặt ở Hawai phòng thủ cho nước Mỹ. Đồng thời Nam Hàn cũng ngưng việc hợp tác khu chế xuất Koesong tại biên giới Bắc và Nam Hàn. Khu chế xuất này là một nỗ lực hòa bình của Nam Hàn mong xóa dần những cách biệt giữa hai miền cả về tinh thần lẫn vật chất. Với 124 cơ xưởng sản xuất do các tư bản Nam Hàn đầu tư đã xử dụng tới 53 ngàn công nhân Bắc Hàn và hàng năm đưa lợi nhuận cho Kim Jpong Un không nhỏ. Có tin lợi nhuận ấy đã đổ vào việc thử nghiệm hỏa tiễn tầm xa. Nam Hàn cho ngưng hoạt động khu chế xuất thì Kim Jong Un ăn miếng trả miếng ngay, ra lệnh trục xuất tất cả người Nam Hàn  khỏi khu chế xuất và đóng băng các ngân khoản của các nhà đầu tư Nam Hàn vào khu chế xuất này. Các nhà phân tích thế giới cho rằng lần đóng cửa này thì vô phương cứu vãn không như những lần trước.

Mặc dù Trung Cộng, nước được thế giới cho rằng là chỗ dựa cho Bắc Hàn, cũng đã lên tiếng là “rất tiếc” việc làm của Bắc Hàn nhưng cũng chỉ là lấy lệ, miễn cưỡng phải dơ tay thông qua Nghị quyết trừng phạt mới của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc với bắc Triều Tiên.

Nhưng điều đó thì ngựa non Kim Jong Un coi như pha, còn nói “càng trừng phạt, Bắc Hàn càng quyết tâm thực hiện”.

Thế thì Hoa Kỳ, Nam Hàn và Nhật Bản chỉ còn có cách như người Việt mình nói là “nhẹ không ưa thì ưa nặng”. Chiến tranh sẽ là cái giá cho Bắc Hàn phải trả. Nhưng người trả lại là những người dân đói khổ Bắc Hàn bao lậu nay phải bóp mồm bóp miệng để các lãnh đạo tiến hành các cuộc thử nghiệm nguyên tử, hỏa tiễn để thực hiện chủ trương của Đảng sau khi ký hiệp ước đình chiến năm 1953 là phải có quân sự mạnh để bảo vệ đất nước.

Điều này thì anh cả của ông Kim Un làm ngơ, không có ý kiến vì cũng trúng thâm ý của mình là muốn để Bắc Hàn lập thành thế đối trọng với phe Mỹ, Nhật Hàn ở mặt Đông Á. Cũng đừng quên rằng chiến tranh Đại Hàn 1950-1953  là Liên Sô, tức Nga bấy giờ là thầy dùi xui Bắc Hàn mở cuộc chiến tranh giải phóng Nam Hàn và ủy nhiệm cho Trung Cộng thử nghiệm chiến thuật biển người để cho Mỹ và Liên Hiệp Quốc phải nhúng tay vào để rồi Bắc Hàn phải chia đôi đất nước. Nay ông ngựa non Kim Un đang hung hăng con bọ xít thì ông Putin cũng theo ông Tập mà làm ngơ, phản đối lấy lệ. Nếu như có cuộc chiến xẩy ra ở Đại Hàn thì ông Putin lại thừa cơ xía vào chuyện Đông Á mà chia phần với phe Mỹ Nhật Hàn như ở Syria.

Cho nên cái bóng chiến tranh nó cứ thập thò mà đe dọa người dân Hàn quốc và cả người dân những nước trong khu vực trong đó có Việt Nam mình.

Chẳng thế mà ông Thủ Dũng trong cuộc gặp gỡ bên lề hội nghị Sunnyland với Tổng Thống Obama đã mạnh miệng xúi “Mỹ cần hành động thực tế và hiệu quả hơn nữa” khi đề cập đến tình hình tranh chấp ở biển Đông giữa Trung Hoa và các nước trong khu vực. Ông Thủ Dũng không biết có nhớ đến thời gian về vườn mà ông Tổng Trọng vừa hạ quyết tâm với ông không. Hay là ông nghĩ, cờ còn trong tay thì cức việc phất, hậu quả ra sao Tổng Trọng lãnh búa, đâu còn mình mà lo. Nhưng lời xúi này thật hở cơ. Nếu Tổng Thống Obama cắc cớ tình thật mà hỏi lại ông Dũng vậy sao Việt Nam các ông thiệt hại trong vụ tranh chấp này là chính mà chẳng thấy các ông hành động gì cứ để ngư dân Việt Nam bị các “tàu lạ” đâm vỡ, đánh chìm, giết hại ngư dân hành nghề và dàn khoan không lạ cứ ra vô vùng biển của các ông như chốn không người, thì “Kẹt đa!”. Nhưng Tổng Thống Obama lại hứa sẽ thăm chính thức Việt Nam vào tháng Năm này như thầm nhủ ông Thủ Tướng sắp bị buộc phải mãn nhiệm rằng yên chí rồi đâu sẽ có đó, việc của ông bây giờ là hoàn tất việc ký kết TPP cho tôi nhờ để tôi còn lưu danh hậu thế.

Chuyện biển Đông thì nay cũng tội nghiệp cho ông Tập, đất nước của mình từ thới Ngũ Đế mà có hỏi ông Hán Cao Tổ, chắc chắn cao Tổ cũng chẳng biết nó mô tê như thế nào. Kể cả nếu hỏi ông vua gần đây nhất là vua Càn Long từng “du Giang Nam” thì chắc cũng được trả lời “ngộ không có piết” bởi cũng chẳng có quần thần nào mời ông ra thăm cái đất “Tam Sa” ba trăm năm sau mới có. Trong khi đó thì vua nước “Ố Nàm” Gia Long đã cử những đội tuần phiên ở Quảng Ngãi luân phiên ra Hoàng Sa canh gác, bảo vệ cho người dân ra đánh cá.

Ông Tập và cái loa Hồng Lỗi (người phát ngôn của Bộ Ngoại Giao Trung Cộng) cứ ra rả “Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc từ thời cổ đại, nay chúng tôi cho xây cất để phát triển đất nước mà sao quí vị lại cứ xía vào nội bộ của chúng tôi”. Nhưng g. đĩ dù có già mồm đến mấy thì quần chúng Đông Nam Á đều đã tỏ rõ cảnh “đưa người cửa trước, rước người cửa sau” rồi, nên càng ngày Trung Cộng càng bị cô đơn trước dư luận quốc tế khiến trong vụ tầu chiến Mỹ Curtis Wilbur tuần tra ngay trong vòng 12 hải lý của hòn đảo Phú Lâm mà Trung Cộng đánh chiếm được của VNCH, thì chả có nước nào lên tiếng hòa đồng sự phản đối cùng Trung Quốc, ngay cả Đài Loan.

Việt Nam: Chiến tranh giữa Trọng và Dũng

Tuần rồi, hơi hướng Tết Bính Thân còn đọng qua các lễ hội Diễn hành Tết trên đại lộ Bolsa, hội Xuân sinh viên và hội chợ Tết cộng đồng, nhưng đồng hương người Việt ở nam California vẫn không quên sự có mặt của Thủ Tướng CSVN Nguyễn tấn Dũng và phái đoàn cộng sản đi theo ông ta tại điền trang Sunnylands trong thành phố Rancho Mirage, Nam California. Một cuộc biểu tình của cộng đồng người Việt tị nạn đã diễn ra, lên tiếng chống chế độ cộng sản độc tài, phi dân chủ, vi phạm nhân quyền trầm trọng. Điều bất ngờ là trong cuộc biểu tình này, cộng đồng người Lào cũng tham dự, chống phái đoàn CSVN và phái đoàn CS Campuchea.

Về hội nghị US-Asean ở Sunnylands sau 2 ngày họp 15 và 16 tháng Hai, hội nghị đã kết thúc và ra được bản Tuyên Bố Chung về hợp tác kinh tế và giải quyết các tranh chấp trên biển Đông nhưng không đề cập thẳng vào Trung Quốc.

Đây phải nói là một tiến bộ của các nước Asean sau lần họp ở Campuchea mà không ra được bản Tuyên Bố chung. Theo tin tức được loan tải trên mạng thì còn có một tiến bộ khác, đó là những lời phát biểu của ông Nguyễn Tấn Dũng trong hội nghị. Ông Dũng đã đề cập thẳng đến Trung Quốc về những vấn đề tranh chấp biển Đông, về an ninh khu vực, an ninh hàng hải quốc tế và kêu gọi Hoa Kỳ phải hành động mạnh và hữu hiệu hơn nữa. Báo chí thế giới khen ông Dũng can đảm khi biết rằng, trước khi đi phó hội, ông Dũng đã được ông Tổng Trọng căn dặn kỹ càng là không được nói động gì đến Trung Quốc. Trước đó, ông Tổng Trọng cũng đã không cho phép ông Dũng đi nhưng vì Hoa Kỳ cho biết sẽ không tiếp ai ngoài ông Dũng nên ông Trọng đành phải cắn răng để ông Dũng đi.

Điều này cho người dân Việt cả trong và ngoài nước nhìn thấy được tương lai của Việt Nam trong những ngày tháng tới, ông “vũ như cẩn” Phú Trọng lại sẽ điều hành đất nước theo tôn chỉ “4 Tốt” và “16 chữ vàng” đã được thiên triều ban cho. Như vậy là người Việt trong nước khỏi phải lo chiến tranh rồi. Cứ nhường cho họ ít đất ít biển là có hòa bình thôi. Mai mốt có mất cả thì cũng đến đời con đời cháu rồi. Mà con cháu các ông lãnh đạo thì nay phần lớn cũng đã ở ngoại quốc rồi còn lo chi nữa.

Nguyên Huy

Admin
Admin

Posts : 49
Join date : 2017-02-14

https://sgnnews.board-directory.net

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum